- Ai nói chị không dám?
Kiều Phượng Nhi không chịu thừa nhận:
- Chẳng qua hôm nay chị không rảnh mà thôi.
- Chị rõ ràng không dám, đừng kiếm cớ, chị Tiểu Kiều vừa rồi đã nói, hôm nay không cần gấp, đi trễ một chút cũng không sao. Tôi chỉ mất mười phút là có thể đánh bại chị, trước tiên chị luận võ với tôi cũng không muộn.
Vương Tiểu Nha bĩu môi:
- Này, tôi luyện một tuần là muốn đánh bại chị, bây giờ chị đừng hòng bỏ chạy.
- Cái gì?
Kiều Phượng Nhi thật sự tức giận:
- Em chỉ cần mười phút là đánh bại chị?
- Tất nhiên rồi.
Vương Tiểu Nha hừ một tiếng:
- Nói không chừng còn chưa đến mười phút.
Kiều Phượng Nhi tức giận không thôi, nha đầu này quá ức hiếp người, chẳng phải ỷ mình là một cô bé xinh đẹp mà quyến rũ sắc lang sao? Đúng là quá kiêu ngạo, còn nói dùng mười phút là đánh bại Kiều Phượng Nhi nàng.
- Được, luận võ thì luận võ.
Kiều Phượng Nhi căm giận nói một câu:
- Đi, chúng ta ra ngoài.
Chị có thể nhẫn nhưng em không thể nhịn, Kiều Phượng Nhi nàng không thể nuốt trôi cơn tức này. Dù nàng thật sự đánh không lại nha đầu này, nhưng chỉ cần mười phút mà con bé đã đánh bại nàng sao?
Ba phút sau.
Kiều Hoàng Nhi đi đến kéo Kiều Phượng Nhi từ dưới đất lên với vẻ mặt đồng tình.
- A, tôi thắng rồi, tôi phải đi báo cho Hạ Thiên ca ca.
Vương Tiểu Nha chạy vào nhà rất hưng phấn.
- Quá ức hiếp người.
Kiều Phượng Nhi đứng ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544979/chuong-927.html