Ninh Khiết vốn có chút hoài nghi nhưng thấy Tống Hùng và Tống Kiệt đã đứng lên, vì vậy nàng lập tức tin tưởng Hạ Thiên, nhưng trong lòng cũng có chút buồn bực, người này tốt như vậy từ khi nào?
- Chúng tôi đi trước, nơi này cách Thanh Phong Sơn rất xa, tôi muốn đến đó trước khi trời tối.
Ninh Khiết không muốn ở lại đây, nàng mở miệng nói.
- Đi đi.
Hạ Thiên phất tay, bộ dạng giống như ước gì Ninh Khiết đi nhanh nhanh.
Ninh Khiết không nói thêm điều gì, nàng mở cửa xe đi vào bên trong, đám người Tống Hùng cũng nhanh chóng lên xe, chiếc Rolls - Royce chạy đi, lúc này không ai ngăn cản.
- Cục trưởng Thạch, chúng ta phải làm sao?
- Đúng vậy, cục trưởng Thạch, anh phải làm chủ cho chúng tôi.
- Chân của tôi đau quá, ai chở giúp đến bệnh viện cái.
- Cục trưởng Thạch, ai lo tiền thuốc mem cho chúng tôi?
...
Khi đám người Ninh Khiết bỏ đi thì đám thôn dân bắt đầu náo loạn, lần này đối tượng chính là Thạch Trường Canh.
Thạch Trường Canh nhíu mày, nhiều người bị thương như vậy, sợ rằng nếu không bỏ ra vài chục ngàn sẽ khó thể xử lý xong. Bây giờ hắn không dám vỗ ngực hỗ trợ thuốc men, nhưng hắn cũng biết, nếu thật sự muốn tìm người đánh để lấy tiền, điều đó là không thể.
- Chồng, cậu có thể chữa cho bọn họ được không?
Vân Thanh nhìn Hạ Thiên, nàng khẽ hỏi.
- Tất nhiên là được, chỉ là vấn đề nhỏ, gãy tay gãy chân mà thôi.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Vậy cậu hỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544861/chuong-809.html