Thạch Trường Canh khẽ vuốt cằm:
- Vậy thì được rồi, Tiểu Thanh, cháu cũng không còn nhỏ nữa, chú tin cháu biết rõ mình đang làm gì. Nếu đó là lựa chọn của cháu thì chú cũng không nói gì, nhưng cháu nên nhớ kỹ, nếu cậu ta ức hiếp cháu, chú nhất định sẽ chen vào.
- Cám ơn chú Thạch.
Vân Thanh khẽ gật đầu.
- Tiểu Thanh, còn có một chuyện.
Thạch Trường Canh suy nghĩ một lát rồi tiếp tục nói:
- Nếu chú có chuyện xảy ra, cháu có thể đồng ý quan tâm chăm sóc Thuần Thuần chứ?
Vẻ mặt Vân Thanh chợt biến đổi, nàng vội vàng hỏi:
- Chú Thạch, có chuyện gì xảy ra? Chú có phải sinh bệnh rồi không? Sinh bệnh cũng không sao, Hạ Thiên nhất định sẽ có thể trị tốt.
- Tiểu Thanh, cháu đừng vội, chú không sinh bệnh.
Thạch Trường Canh lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
- Chỉ là gần đây chú gặp ác mộng, cảm thấy có gì đó mà thôi, cháu đừng quá quan tâm.
- Chú Thạch, thật sự không có gì sao?
Vân Thanh vẫn có chút hoài nghi.
- Không có gì.
Thạch Trường Canh khẽ gật đầu, sau đó hắn di chuyển chủ đề:
- Được rồi, cháu xuống đi, sợ rằng Hạ Thiên đã chờ lâu.
- Vậy thì được, chú Thạch, cháu xuống trước.
Vân Thanh dù có chút nghi ngờ nhưn cũng không tiếp tục truy vấn, nàng quay đầu đi vài bước, sau đó nàng dừng lại:
- Chú Thạch, Thuần Thuần là em gái của cháu, dù chú có chuyện gì xảy ra hay không, cháu vẫn chăm sóc cho nó.
Vân Thanh nói xong thì rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544845/chuong-793.html