Khi Vân Thanh còn đang do dự thì Hạ Thiên đã cầm lấy menu:
- Chị Vân Thanh, để tôi gọi cho.
- Cái này, cái này, còn có cái này... ....
Hạ Thiên nhìn menu rồi dùng tốc độ tương đối nhanh để gọi món, vì vậy Dương Miễu cũng phải dùng tốc độ cao mới ghi hết những món ăn mà Hạ Thiên đã gọi.
- Cậu xác định gọi nhiều như vậy sao?
Dương Miễu khẽ nhíu mày.
- À, tạm thời cứ như vậy, ăn xong gọi tiếp.
Hạ Thiên thuận miệng nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ăn xong còn gọi tiếp sao? Rõ ràng đã gọi mười tám món rồi!"
- Chỉ có hai người, có ăn hết nhiều như vậy không?
Dương Miễu bắt đầu hoài nghi hai người này đến ăn chùa, nếu không chỉ đến ăn cơm sao gọi nhiều món như vậy?
- Này, nói nhảm làm gì vậy? Sợ tôi không có tiền trả sao?
Hạ Thiên có chút bất mãn:
- Ông nghĩ tôi không ăn hết sao? Nếu tôi có thể ăn xong, có phải không cần trả tiền không?
Dương Miễu nhìn thân thể không mập mạp gì của Hạ Thiên mà chợt sinh ra ý nghĩ đồng ý, nhưng ngay sau đó hắn lại nhịn. Nếu người này thật sự có sức ăn lớn, nếu hắn không thu tiền thì sẽ thua lỗ. Phải biết rằng mười tám món kia phần lớn đều đắt tiền, dù dựa theo giá cả bình thường cũng phải hơn một ngàn đồng.
- Vậy thì được, tôi đi phân phó đầu bếp đi làm.
Dương Miễu cũng không quan tâm, hắn không tin hai người này dám ăn cơm chùa ở đây, nếu hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544818/chuong-766.html