- Xin hỏi một chút, có phải đây là phòng Dương San không?
Bên ngoài truyền vào một âm thanh.
- Chờ chút.
Dương San đứng lên đi ra cửa, nàng mở cửa phòng ký túc xá, tuy nàng không biết người bên ngoài là ai nhưng nghe giọng thì chính là nữ sinh.
Nhưng sau khi Dương San mở cửa thì phát hiện người bên ngoài không nên gọi là nữ sinh, phải gọi là nữ nhân. Người phụ nữ này có cách ăn mặc rất chính thức, nữ sĩ tây trang giày cao gót, vóc dáng không tính là quá cao nhưng nếu cộng cặp giày hơn mười phân thì cũng là một mét bảy.
Người phụ nữ này khoảng ba mươi tuổi, dáng người trưởng thành, gương mặt cũng coi là xinh đẹp. Lúc này trên mặt nàng là nụ cười ngọt ngào, làm người xem cảm thấy thoải mái.
- Em là Dương San sao?
Người phụ nữ dùng giọng nhiệt tình chào hỏi Dương San:
- Chị là Dương Ngọc Quyên, chị là chị họ của em, em chỉ cần gọi chị là chị Quyên!
Dương San chợt ngẩn ngơ, nàng có chị họ nhưng không phải có bộ dạng này, cũng không phải có cái tên này.
- San San, em chắc chắn là không biết chị phải không? Thật ra điều này cũng khó trách được, chưa đến mười tuổi thì chị đã rời khỏi thôn Thanh Phong, khi đó em còn chưa ra đời.
Dương Ngọc Quyên mỉm cười:
- Những năm qua chị cũng ít khi quay về thôn, em cũng biết rồi đấy, những thôn dân chúng ta vào thành đều khó khăn vật lộn cuộc sống.
- Đúng vậy, thôn chúng ta rất vắng vẻ, đường cũng không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544777/chuong-725.html