Isabella không nói gì, lúc này nàng có chút tuyệt vọng, nhưng nàng vẫn hy vọng chồng có thể chạy đến nhanh nhanh, khốn nổi vừa rồi nàng điện thoại cho chồng, đến bây giờ cũng mới là mười phút, chồng nhỏ của nàng có đến cũng chẳng thể nhanh như vậy được.
- Anh muốn biết ai muốn giết mình sao? Không có vấn đề, tôi có thể nói cho anh biết, nhưng anh phải thả Isabella.
Âm thanh của Ngải Vi Nhi lại truyền đến.
- Nếu bây giờ cô nói ra, tôi vui vẻ thì sẽ bỏ qua cho một hoặc hai người, nhưng tôi nói cho các cô biết, các cô không có tư cách bàn điều kiện với tôi.
Triệu Công Tử hừ lạnh một tiếng:
- Còn cố chủ là ai, điều này không quan trọng với tôi, chẳng qua chỉ là một tên yếu ớt phải mời sát thủ giết tôi mà thôi.
- Huấn luyện viên, chị cứ nói cho hắn biết đi.
Isabella lúc này vội vàng mở miệng nói.
Ngải Vi Nhi không nói gì, nàng đang suy nghĩ xem có nên giả tạo một cái tên sao?
- Xem ra các người chỉ muốn kéo dài thời gian.
Triệu Công Tử hừ nhẹ một tiếng:
- Chẳng lẽ các người cho rằng còn có người cứu mình ra từ trong tay tôi sao?
Triệu Công Tử trở nên cực kỳ kiêu ngạo:
- Trong thủ đô này không có người nào có thể cứu kẻ trong tay Triệu Công Tử tôi.
- Anh chính là tên Triệu Công Tử ngu ngốc sao?
Một âm thanh đột nhiên vang lên ở bên người Isabella.
- Hạ Thiên?
Vẻ mặt Triệu Công Tử chợt biến đổi, Hạ Thiên đã vào thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544769/chuong-717.html