- Tôn tiên sinh, có lẽ anh không nên đến tìm tôi.
Y Tiểu Âm nhíu mày:
- Trên đời này có người chữa tốt cho căn bệnh của anh, nhưng người đó không phải là tôi.
Tôn Bác Văn nghe nói như vậy thì những hy vọng trong lòng chợt biến mất sạch sẽ, nhưng hắn cũng không vì vậy mà khó chịu, vì kết quả như vậy đã sớm nằm trong sự đoán của hắn. Hắn đến đây chẳng qua chỉ xem xét vận may một phần ngàn mà thôi.
- Y tiểu thư, tôi muốn biết tình huống của mình đã không xong đến mức nào.
Tôn Bác Văn rất bình tĩnh, hắn biết mình phải chết, vì vậy hắn cũng không còn sợ hãi với cái chết:
- Hoặc có thể nói tôi còn sống được bao lâu nữa?
- Tôn tiên sinh, tôi đã nói rồi, trên đời này có người trị được bệnh cho anh, anh chỉ việc đến tìm hắn thì sẽ không phải chết.
Y Tiểu Âm chậm rãi nói.
Tôn Bác Văn cười nhạt một tiếng:
- Y tiểu thư, cô nói người kia, có phải là Hạ Thiên?
- Nếu Tôn tiên sinh đã biết rõ thì không cần hỏi tôi.
Y Tiểu Âm nở nụ cười không màng danh lợi.
- Y Tiểu thư, nếu tôi cho cô biết, tôi sở dĩ bị như vậy cũng là vì kiệt tác của hạ thiên, cô cảm thấy tôi còn đi tìm hắn nữa không?
Tôn Bác Văn bình tĩnh nói.
Y Tiểu Âm lại chau mày, nàng nói:
- Ý của Tôn tiên sinh là vị Hạ Thiên có danh hiệu đệ nhất thần y kia đã dùng y thuật để hại anh sao?
- Đúng vậy, vì thế, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544692/chuong-640.html