- Được, cậu muốn tiền mặt hay chi phiếu.
Thường Đông Lâm vội vàng hỏi, một triệu đối với lão không phải là thứ gì khó khăn, chỉ cần có thể chữa tốt cho cháu nội lão, đừng nói là một triệu, dù là mười triệu cũng được.
- Tiền mặt.
Hạ Thiên trả lời không chút nghĩ ngợi, cái gì mà chi phiếu, hắn thấy thứ này không quá đáng tin, vẫn là cầm tiền mặt thì đáng tin hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
- Thường Vinh, mau chuẩn bị.
Thường Đông Lâm phân phó.
- Vâng, chú Lâm.
Thường Vinh lên tiếng.
Luc này một âm thanh đột nhiên vang lên:
- Nghe nói cậu rất quen thuộc Sở Dao phải không?
- Cô ấy là vợ tôi.
Hạ Thiên nhìn Thường Tiểu Bảo, vì người nói là Thường Tiểu Bảo đang ngồi trên xe lăn, đây cũng là câu nói đầu tiên của Thường Tiểu Bảo sau khi Hạ Thiên lên xe.
- Cậu rất lợi hại, tôi rất bội phục cậu.
Thường Tiểu Bảo nhìn Hạ Thiên.
- Rất nhiều người bội phục tôi.
Hạ Thiên ra vẻ lơ đễnh đáp lời, ngay sau đó hắn dùng giọng kỳ quái hỏi:
- Này, sao cậu biết vợ Dao Dao của tôi?
- Trước đó tôi có gặp qua, cô ấy rất hung hăng, thường xuyên ức hiếp tôi.
Thường Tiểu Bảo lộ ra nụ cười cổ quái:
- Cô ấy thường xuyên cầm dao nhỏ nói sẽ thiến người, điều này làm tôi sợ đến mức không dám ở Giang Hải mà chạy về thủ đô, cậu có thể chiếm hữu cô ấy mà không sợ bị thiến, vì vậy tôi rất bội phục cậu.
- Hạ thần y, Thường gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544627/chuong-575.html