- Cô...Cô dám đánh tôi sao?
Lâm Chỉ Vân vuốt gò má nóng bỏng, nàng dùng ánh mắt cực kỳ tức giận nhìn Mộc Hàm.
- Lâm Chỉ Vân, tôi muốn giữ lại cho cô vài phần thể diện, nhưng cô là loại không biết xấu hổ, tôi cũng không cần lo lắng cho cô.
Mộc Hàm hừ nhẹ một tiếng:
- Một tát này xem như dạy bảo cô, nếu cô còn ăn nói lung tung, tôi sẽ vả nát miệng cô ra.
- Mộc Hàm, cô muốn gì? Cô nghĩ rằng mình bây giờ còn như trước sao?
Lâm Chỉ Vân có vẻ rất hổn hển:
- Triệu gia đã nói, sau này Mộc Hàm cô làm gì cũng không liên quan đến Triệu gia, cô cho rằng mình là gì? Tôi nói cho cô biết, cô chẳng là cái quái gì.
- Lâm Chỉ Vân, tôi không là cái quái gì cũng chẳng cần cô quan tâm.
Mộc Hàm cười lạnh một tiếng:
- Cô có bao giờ nghĩ mình là cái quái gì chưa?
- Mộc Hàm, cô đừng to mồm, cô còn cho rằng mình là một trong bốn đóa hoa ở thủ đô sao?
Lâm Chỉ Vân dùng ánh mắt oán giận nhìn Mộc Hàm:
- Tôi nói cho cô biết, ở thủ đô bây giờ đã có không biết bao nhiêu cậu ấm muốn kéo cô lên giường, không có Triệu gia làm hậu trường, cô sẽ không còn là danh hoa ở thủ đô, mà sẽ là dâm hoa, ha ha ha...
- Bốp, bốp!
Mộc Hàm lại tung hai tát lên mặt Lâm Chỉ Vân, lần này chính thức cho hai cái răng của Lâm Chỉ Vân chào hàm.
- Lâm Chỉ Vân, dù có Triệu gia hay không tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544564/chuong-512.html