Hạ Thiên hiểu rất rõ lời nói của Tạ Hiểu Phong, trước đó hán đến Giang Hải cũng vì không ai tin hắn là Hạ thần y nên chẳng được gì. Bây giờ hắn vừa đến thủ đô, chắc chắn tình huống cũng như trước, muốn chữa bệnh kiếm tiền cũng không dễ.
- Vậy chú có biện pháp gì để mọi người tình nguyện để tôi chữa bệnh không?
Hạ Thiên cũng không nghĩ ra biện pháp nào khác, vì vậy hắn mở miệng hỏi thăm Tạ Hiểu Phong.
Trên người Hạ Thiên không còn đồng nào, vì vậy hắn cần kiếm tiền. Tuy với năng lực của hắn thì cướp bóc rất dễ dàng, nhưng đối với hắn thì cướp bóc là không thể được, rất mất thân phận. Còn chuyện ăn cơm chùa, hắn cảm thấy ngẫu nhiên ăn một bữa thì không sao, nhưng cũng vì không có tiền mà đi ăn cơm chùa thì quá mất thân phận.
- Thiên ca, nếu muốn người ta tin mình là thần y, như vậy anh phải trị bệnh, nếu không sẽ rất phiền, một hai ngày là khó thể kiếm được tiền.
Tạ Hiểu Phong cẩn thận nói.
Hạ Thiên có chút bất mãn:
- Anh muốn kiếm được tiền ngay đêm nay.
- Điều này, thiên ca, nếu không chúng ta đi bệnh viện, để xem có tìm được người bệnh nào không?
Tạ Hiểu Phong chợt có một ý nghĩ.
- Được rồi.
Hạ Thiên cũng không có biện pháp nào khác, vì vậy gật đầu:
- Chú đưa anh đến bệnh viện.
Tạ Hiểu Phong tuy vẫn rất đói bụng nhưng cũng không dám đi ăn cơm, hắn tranh thủ đưa Hạ Thiên đến một bệnh viện tương đối quen thuộc, là bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544550/chuong-498.html