Nhâm Trung Hằng đang cười, những người khác trong quán trà cũng dùng ánh mắt nhìn kẻ bệnh tâm thần nhìn Hạ Thiên, người này muốn thu đại ca làm tiểu đệ sao? Hơn nữa còn nói đại ca có vận may? Đúng là quá điền cuồng.
- Thú vị, đúng là rất thú vị.
Nhâm Trung Hằng cuối cùng cũng ngừng cười, sau đó hắn vỗ nhẹ bàn tay:
- Tôi ở thủ đô nhiều năm, cậu là người đầu tiên nói muốn thu tôi làm tiểu đệ. Hạ tiên sinh, cậu xác nhận muốn thu tôi làm tiểu đệ sao?
- Nói nhả, anh không có thời gian nói giỡn với chú.
Hạ Thiên tức giận nói.
- Dựa theo những gì cậu vừa nói, làm tiểu đệ của cậu là tốt sao?
Nhâm Trung Hằng lại hỏi, hắn bấy giờ đã bắt đầu hoài nghi mình gặp phải một kẻ điên, nhưng hắn cũng không để ý đến chuyện chơi đùa với một kẻ điên.
- Tất nhiên là chú có vận may, chú cho rằng người nào cũng có thể làm tiểu đệ của anh sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Nhâm Trung Hằng:
- Rất nhiều người cầu xin làm tiểu đệ của anh mà không được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
- Nói vậy điều này thật sự là chuyện tốt với tôi.
Nhâm Trung Hằng cười nhạt một tiếng:
- Nhưng gần đây toi không tích chuyện tốt, Hạ tiên sinh cứ đi tìm người khác mà nhận làm tiểu đệ, thế nào?
- Không được.
Hạ Thiên từ chối:
- Đây là lần đầu tiên anh đây chủ động muốn nhận tiểu đệ, nếu chú không đồng ý thì chẳng phải anh rất mất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544538/chuong-486.html