- Tao căn bản không biết Mộc Hàm ở đâu.
Trương Tiểu Niên vẫn cố nhịn đau, hắn tiếp tục giải thích:
- Mộc Hàm đã bỏ chạy, đội trưởng phái người đi tìm, nhưng đội trưởng cũng không tìm được. Bây giờ mày có tra tấn đội trưởng cũng không thể nói ra vị trí của Mộc Hàm.
- Mày nói thằng ngu này không bắt được vợ tao sao?
Lúc này Hạ Thiên mới có chút lòng tin.
- Đúng vậy, đội trưởng căn bản không bắt được Mộc Hàm.
Trương Tiểu Niên liên tục gật đầu:
- Mày đừng tra tấn đội trưởng, thả anh ấy ra.
- Hừ, thằng ngu này sao bắt được vợ tao?
Hạ Thiên lầm bầm nói, sau đó hắn nhớ đến một vấn đề:
- Sao điện thoại của vợ tao lại rơi vào trong tay tên ngốc này.
Trương Tiểu Niên vội vàng giải thích:
- Mộc Hàm trốn đi, điện thoại và hành lý ở lại, vì vậy điện thoại ở trong tay đội trưởng.
- Xem ra vợ mình không việc gì.
Hạ Thiên lầm bầm nói, điều này làm hắn yên tâm hơn.
Khi thấy Hạ Thiên có chút lòng tin thì Trương Tiểu Niên vội vàng nói:
- Bây giờ mày đã thả đội trưởng ra được chưa?
- Đùng, đùng!
Hạ Thiên nổ hai phát súng với Lý Minh Quang, súng vẫn bắn lên đùi, sau đó hắn bất mãn ném súng nói:
- Súng gì chán nản vậy, đạn quá ít.
Trương Tiểu Niên lại chấn động, hắn hô lên tức giận:
- Mày...Mày làm gì? Sao còn nổ súng với đội trưởng?
- Mày ồn ào cáo gì?
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Trương Tiểu Niên:
- Vì thấy vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544516/chuong-464.html