-Dù âm thanh này có chút quen tai nhưng Hạ Thiên vẫn không quan tâm, Kiều Tiểu Kiều lại kéo tay hắn nói:
- Chồng, có người gọi anh kìa.
Hạ Thiên không khỏi buồn bực, hắn không có em gái, sao lại có người gọi là đại ca.
Hạ Thiên quay đầu lại nhìn, hắn thấy một thiếu nữ ăn mặc mộc mạc thậm chí có thể nói là quê mùa. Nàng cột hai bím tóc, quần xám áo xám, trên chân còn đôi giày vải, hơn nữ kiểu giày cũng quê một cục, có lẽ là tự làm cho mình. Nguồn: truyentop.net
Nếu nhìn những nữ sinh ăn mặc như bướm mùa xuân ở xung quanh và lại nhìn thiếu nữ này, chắc chắn người ta sẽ cho rằng nàng rất quê mùa. Đây đúng là Lão Ngoan Đồng của thế kỷ, nếu đặt vào bảo tàng thì rất "hút hàng".
Nhưng một cô gái có thể nói là quê mùa đến mức bỏ vào bảo tàng đứng giữa đám nữ sinh hoa lệ lại giống như hạc giữa bầy gà, toàn thân nàng bùng ra khí tức chất phác, vô hình hấp dẫn mọi người.
Dung mạo đơn thuần, thiếu nữ tuy xinh đẹp nhưng so ra kém Kiều Tiểu Kiều, nếu nói về cách ăn mặc thì lại càng cách xa Kiều Tiểu Kiều, nhưng nàng lại có một khí chất tươi mát tự nhiên làm người ta sinh ra cảm giác quái dị, sợ rằng đứng cùng cũng có thể cướp mất danh tiếng của Kiều Tiểu Kiều. Thậm chí giờ khắc này đã có không ít người so sánh nàng với Kiều Tiểu Kiều.
Nếu vào thời điểm bình thường thì một thiếu nữ như vậy sẽ khắc sâu và ấn tượng bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544460/chuong-408.html