- Cái gì?
Trịnh Trường Phong chấn động:
- Anh...Anh nói...Để cho...Để cho tôi chủ động từ chức sao?
Trịnh Trường Phong cũng không muốn từ chức, lão có được địa vị như vây là không dễ dàng, nếu từ chức thì tất cả những gì lão phấn đấu nhiều năm sẽ không còn tồn tại. Tất nhiên nếu so sánh với bị mất chức hoặc truy cứu trách nhiệm thì sẽ nghiêm trọng hơn, dù sao chủ động từ chức cũng là một phương pháp ra đi trong tôn nghiêm.
Điện thoại bên kia trầm mặc thêm vài giây, sau đó lại tiếp tục nói:
- Tỉnh ủy đã thành lập tổ điều tra, nhiều nhất là nửa giờ nũa, bọn họ sẽ xuất hiện ở phòng làm việc của anh. Chuyện của anh không che được, nhưng chúng tôi hy vọng vấn đề chỉ dừng lại ở mức này thôi.
- Ủy ban kỷ luật sẽ điều tra sao?
Trịnh Trường Phong bắt đầu cảm thấy không ổn:
- Anh...Ý của anh là... ....
- Nếu anh tình nguyện hy sinh vì mọi người, chúng tôi có thể đảm bảo cho cả nhà anh sống nửa đời sau trong sung sướng.
Giọng điệu ở đầu dây bên kia chợt trở nên lạnh lùng, đối phương giống như không hài lòng với những phản ứng của Trịnh Trường Phong, cũng có thể cảm thấy Trịnh Trường Phong đang giả vờ ngu ngơ.
Trịnh Trường Phong cũng không phải giả ngu, trước đó lão không kịp phản ứng, nhưng bây giờ thì lão đã hiểu rõ ý đồ của đối phương. Khoảnh khắc này lão cảm thấy toàn thân lạnh buốt như rơi vào hầm băng.
- Anh...Ý anh là tôi phải chết?
Trịnh Trường Phong ngây người nửa phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544449/chuong-397.html