- Đi theo lối thoát hiểm.
Vu Tiến đi phía trước dẫn đường, nhưng mới chạy được vài chục mét thì hắn đã quay về:
- Không được, không đi được, thế lửa quá mạnh.
- Mau tìm đường khác.
Trong lòng Hào Đồ bùng lên cảm giác không ổn, hắn đã đánh giá thấp mức độ hung tàn của phần tử tội phạm.
- Cục trưởng Hào, không còn đường nào khác, cửa sổ cũng có lưới sắt bảo vệ, dù nhảy xuống cũng không được.
Vẻ mặt Vu Tiến rất khó coi:
- Mọi người quay lại, dùng khăn mặt hoặc quần áo ướt phủ lên mặt, cố gắng kiên trì được càng lâu càng tốt.
- Làm theo lời Vu Tiến.
Hào Đồ vung tay ra lệnh.
- Cục trưởng, không ổn, đã mất nước.
Ngay sau đó đã có cảnh sát phản hồi tin tức.
Lúc này dù là ai cũng hiểu vụ hỏa hoạn này không phải việc ngoài ý muốn.
- Cục trưởng, chúng ta phải lao ra, có người cố ý phóng hỏa, chắc chắn lúc này sẽ không ai đến ứng cứu, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình.
Vẻ mặt Vu Tiến rất bất an, khói đặc cuồn cuộn, đã có người ho khan sặc sụa.
- Được rồi, chúng ta chuẩn bị xông ra.
Xông ra có thể sẽ chết, nhưng không phóng ra chắc chắn sẽ chết, lúc này Hào Đồ cũng chỉ biết đánh cược một lần.
- Cục trưởng Hào, chờ chút, có người cứu được chúng ta.
Lãnh Băng Băng lúc này chợt nhớ đến Hạ Thiên, vì vậy nàng vội vàng điện thoại.
- Lãnh Băng Băng, cô xác nhận có người cứu được chúng ta sao?
Hào Đồ vội vàng hỏi.
Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544328/chuong-276.html