Liễu Vân Mạn có chút dở khóc dở cười, Lý Lam và Mai Nhược Đình thì dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên, người này sao có thể nói ra những lời như vậy? Người còn sống sao có thể mang chôn?
- Hạ thần y, tôi biết chồng đắc tội với cậu, nhưng, cậu có thể nể mặt Tiểu Mạn và Tiểu Mộng, cậu có thể giúp chúng tôi lần đầu tiên, có thể cứu chồng tôi hay không?
Giọng nói của Mai Nhược Đình có vài phần cầu khẩn.
- Đúng vậy, Hạ Thiên, trước tiên cứu tỉnh Tam thúc đi.
Liễu Vân Mạn cũng không nhịn được phải nói.
Hạ Thiên nhìn ba người phụ nữ trong phòng:
- Các người muốn cứu tỉnh ông ta thật sao?
- Đúng vậy, Hạ thần y, kính xin cậu giúp đỡ.
Mai Nhược Đình vội vàng nói.
Liễu Vân Mạn lại cảm thấy có chút không đúng:
- Hạ Thiên, cứu tỉnh Tam thúc có vấn đề gì sao?
- Cũng không có vấn đề, nhưng bây giờ cứu tỉnh thì ông ấy chỉ sống thêm được một tháng, à, nếu cứ để ngủ thì sẽ sống được một năm.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Vì vậy tôi cảm thấy các người nên chôn sống ông ta cho đỡ rách việc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Như Đình, hừ, tôi thấy chúng ta nên đưa chồng đến bệnh viện.
Lý Lam không nhịn được nữa, nàng cảm thấy Hạ Thiên không có chút thành ý.
- À, vậy thì tốt, tôi cũng không còn chuyện gì.
Hạ Thiên đối với vấn đề này rõ ràng là cầu còn chưa được, hắn kéo Liễu Vân Mạn:
- Chị Vân Mạn, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544198/chuong-146.html