Sở Bưu tiến lên một bước, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười tàn nhẫn:
- Tiểu tử, tao quyết định đêm nay chơi mày.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Đúng là trùng hợp, bây giờ tao đang buồn chán, cũng quyết định chơi với mày.
- Tiểu tử, nói tên ra đi, Bưu gia chưa từng đánh hạng vô danh.
Sở Bưu lạnh lùng nói.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Tao là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong thiên hạ đệ nhất. Tên tao rất xứng, vì một năm có bốn mùa, mà tao thì lúc nào cũng đệ nhất thiên hạ. Ngược lại tên của mày không xứng cho lắm, mày nói xem, bộ dạng của mày có xứng với cái tên không?
Nếu chỉ xét về gương mặt thì Sở Bưu không quá xấu, ngũ quan rất đoan chính, nhưng thân thể hắn lại quá thon thả, gầy như cây gậy mà còn thon thả. Nhưng vấn đề là hắn không phải là cây gậy, vì cây gậy thường cao, hắn quá lùn, vừa gầy vừa lùn như một đứa bé nhưng lại được người ta gọi là Bưu ca, đúng là quỷ dị.
- Mày là thằng đầu tiên dám nói về tướng mạo trước mặt tao.
Ánh mắt Sở Bưu ngày càng tàn độc, nụ cười trên mặt rất sáng:
- Hạ Thiên sao? Đáng tiếc là tao nói cho mày biết, mày không sống qua mùa hè năm nay.
- Những lời nói ngu ngốc thì tao chưa bao giờ coi là thật.
Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Kéo thằng này ra ngoài, tao muốn chơi đùa với nó vui vẻ một chút.
Sở Bưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544190/chuong-138.html