- Đại sư phụ nói ngân châm đặc chế rất đắt tiền, vì vậy không cho tôi mang xuống núi. 
Hạ Thiên nhớ lại điều này mà cảm thấy không thỏa mãn: 
- Sư phụ ghen ghét tôi, cố ý gây ra phiền toái, nhưng không sao, bây giờ đi mua là được. 
- Ngân châm bình thường có thể sử dụng được sao? 
Liễu Vân Mạn có chút hoài nghi nói. 
- Có thể. 
Hạ Thiên gật đầu khẳng định: 
- Ngân châm chỉ là môi giới, quan trọng không phải là ngân châm, chính là khí. 
- Khí sao? 
Liễu Vân Mạn càng nghe càng cảm thấy mơ hồ: 
- Hạ Thiên, không phải cậu nói đến khí công đấy chứ? 
- À, cũng không kém bao nhiêu, chị Vân Man, tôi cũng đang buồn bực, tôi đi mua ngân châm trước. 
Hạ Thiên xoay người đi ra cửa rồi chợt khựng lại: 
- Chị Vân Mạn, ở đâu có thể mua được ngân châm? 
- Tôi đi với cậu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm. 
Liễu Vân Mạn dùng giọng có chút bất đắc dĩ nói. 
Hai người xuống lầu, sau đó cùng đi xuống bãi đậu xe. 
- Vân Mạn. 
Khi vừa tiến vào bãi đậu xe thì một âm thanh tình tứ chợt vang lên. 
Hạ Thiên có chút khó chịu, kẻ nào gọi vợ hắn bằng giọng thân thiết như vậy? 
Mà khi nhìn thấy người kia thì Hạ Thiên lại càng khó chịu, người này sao lại đẹp trai như vậy? Thiếu chút nữa thì bằng hắn rồi. 
Người nọ quả nhiên rất tuấn tú, thân hình cao lớn, ngoại hình rất đẹp, tóc quăn tự nhiên càng tăng thêm vài phần quyến rũ. Không riêng gì con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544088/chuong-36.html