Lam Y Nhân nhìn một đám nam nữ nằm dưới đất, trong lúc nhất thời trợn mắt hốc mồm, lúc này, cuối cùng nàng cũng ý thức được, người nhìn qua trông như ăn mày này, lại là nhân vật không dễ trêu.
“Được, được.” Lam Y Nhân rất nhanh lấy lại tinh thần, tiếp đó thấp giọng dặn dò mỹ nữ mặc sườn xám kia một câu, “Gọi xe cứu thương.”
“Được, bà chủ.” Mỹ nữ mang sườn xám lên tiếng nói.
Mà Lam Y Nhân thì nở nụ cười mềm mại đáng yêu với Hạ Thiên: “Hạ tiên sinh, đi theo ta.”
Lam Y Nhân nói xong, cũng nhẹ xoay cái eo nhỏ nhắn, đi ra ngoài cửa, Hạ Thiên nhìn chằm chằm bóng lưng gợi cảm mê người của Lam Y Nhân, lẩm bẩm: “Ồ, dáng người quả thật không tệ, còn đẹp hơn Tiểu muội chân dài.”
Sau đó, Hạ Thiên cũng theo ra ngoài.
Bây giờ, ở thành phố Quế, trong một tòa trang viên chiếm diện tích rất lớn, vẻ mặt của Ninh Nhụy Nhụy lại đang u sầu lo lắng.
Đây là phòng thờ tổ tiên của nhà họ Ninh, thật ra, bây giờ sản nghiệp của nhà họ Ninh cơ bản đều đã không còn ở thành phố Quế, mà ở nước ngoài, cũng chính là Tinh đảo, nhưng ông nội của nàng tuổi tác đã cao, cũng gần lá rụng về cội, nên mấy năm này, Ninh lão gia tử, ông của Ninh Nhụy Nhụy, ngược lại càng thích dành nhiều thời gian sinh hoạt ở đây, mà toàn bộ nhà họ Ninh, cũng chỉ có mỗi Ninh Nhụy Nhụy là thường xuyên đến đây.
Những năm này, phần lớn thời gian Ninh Nhụy Nhụy cũng chỉ ở trong nước, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi-2-dich-vip/4456620/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.