*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
76.
Bạch Đoạn lo lắng, nhưng anh đang lo lắng chuyện khác.
"Anh sợ bố anh xảy ra chuyện gì rồi quá. " Anh nghiêm túc quay đầu lại.
"Anh đang nói cái gì vậy? Tết nhất." Tôi vỗ về anh.
"Không, em thử nghĩ đi." Anh mím môi "Anh rời Phù Châu lâu như vậy rồi, bố anh từ đó đến giờ cũng không nói tiếng nào; bây giờ lại là mẹ gọi anh về. Anh sợ lỡ bố xảy ra chuyện gì mà mẹ giấu không cho anh biết. "
Tôi vươn tay xoa xoa tóc anh: "Không phức tạp như vậy đâu, có khi bố anh muốn anh về mà lại ngại mở miệng thôi."
Anh trừng mắt nhìn tôi: "Em biết bố anh ngại luôn à?"
"Bố anh ngay từ đầu đã quyết tuyệt như vậy, giờ bảo nói chuyện nhẹ nhàng cũng khó. Bố anh quản lý gia đình, nếu bố anh không muốn thì mẹ cũng đâu thể gọi anh quay về? Anh là con trai một trong nhà, chạy đi mất gần một năm rồi, không thấy xót mới là lạ." Tôi ấn đầu anh tựa vào vai mình, "Hơn nữa, sức khỏe bố anh giờ cũng có thể đăng ký đi thi đấu ba môn phối hợp được luôn, sao có thể xảy ra chuyện gì."
Bạch Đoạn bị tôi nói đến phì cười, như an tâm hơn mà cọ cọ vào đầu vai tôi.
"Dù sao cũng đừng sợ, lần này bố anh chắc chắn đã mềm lòng rồi." Tôi dựa vào anh, "Em cùng anh trở về, anh an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hap-lan-thu-hai/1312656/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.