*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
52.
Hạ Nham thật sự là người đứng đầu nhà họ Hạ, bởi vì khi ông ngoại tôi phẫu thuật một năm trước, cậu cả này gọi luôn điện thoại đường dài đến mắng tôi, cho nên ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu không tốt.
Hôm nay vừa gặp, lại càng tệ hơn.
"Anh, nhìn xem, em đưa Niệm Phi về này." Cậu hai cười ha ha gật đầu với Hạ Nham.
"Tới rồi à?" Cậu cả nghiêm nghị liếc nhìn tôi. Không thấy cậu có vẻ vui, chỉ là hơi sửng sốt, "... trông thật giống Vi Vi."
"Cũng đâu giống lắm, anh nhìn đôi mắt này..." Cậu hai nghiêng người nhìn tôi.
"Được rồi, người ta bay đến đây không phải để chú tham quan." Cậu cả khẽ liếc nhìn cậu hai, "Đỗ xe rồi cùng anh lên gặp bố."
"Anh và Niệm Phi lên trước đi. Chỗ đậu xe vừa nãy có người khác chiếm rồi, tôi phải tìm chỗ khác." Cậu hai xua tay, "Để tự tôi xử lý."
"Được rồi, vậy chú đi đỗ xe nhanh lên." Cậu cả gật đầu rồi quay sang nhìn tôi "Đi thôi." Sau khi tôi im lặng đi theo vài bước, cậu mới khẽ quay lại, "Thấy ông ngoại con cười nhiều hơn. Mấy ngày nay ông cứ nhắc đến con mãi."
"Bác sĩ nói thế nào vậy cậu?" Tôi vừa theo cậu lên lầu vừa hỏi.
"Tắc đường ruột, nên điều trị bảo thủ."
Nghe cậu nói cũng giống bà ngoại, tôi mới yên tâm một chút, một lúc sau mới nói: "Ông đã tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hap-lan-thu-hai/1312632/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.