*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
35.
Tôi biết đã xảy ra chuyện, tim đập loạn xạ, cố gắng phớt lờ cơn đau, tôi lồm cồm bò dậy chạy ngược lại hướng xe cảnh sát. Người trong xe cảnh sát dường như vẫn chưa nhận ra tôi ở đây, tạm thời không có động tĩnh gì, Bạch Đoạn nhanh chóng đi theo túm lấy bên trái tôi: "Đi cổng Tây."
"Đừng đi theo em!!" Tôi hét lên.
Anh mặc kệ, lôi tôi chạy như điên. Cửa Tây là lối ra của ký túc xá dành cho giáo viên. Cấu trúc quanh co, người ngoài vào rất dễ bị lạc. Bạch Đoạn ngựa quen đường cũ dẫn tôi chạy ra khỏi trường, thở hổn hển chặn một chiếc taxi trên đường vành đai, rống lên với tài xế: "Ga xe lửa phía nam!"
Tôi đẩy anh: "Xuống đi!"
"Anh không xuống!" Bạch Đoạn đỏ hai mắt lên, "Anh đi theo em!
"Anh xuống ngay đi được không?!" Tôi rống.
"Hai cậu sinh viên này, rốt cuộc có đi không?" Tài xế taxi chậm rãi xoay người hỏi.
"Đi! Đến ga xe lửa phía Nam." Bạch Đoạn rất chắc chắn nói địa chỉ.
"Được rồi." Tài xế cười cười, nhấn ga khởi động xe.
Tôi vừa thương vừa giận nhìn anh.
Bạch Đoạn không nói một lời, anh rút điện thoại trong túi quần tôi ra, rút pin, lấy thẻ SIM, ném hỏi cửa kính xe.
Tôi vừa mở miệng định nói chuyện, anh đã đưa tay ra bịt miệng tôi, áp sát vào tai tôi dặn dò: "Lát nữa xuống xe rồi nói." Tôi kề sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hap-lan-thu-hai/1312613/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.