*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
14.
Tết Âm Lịch năm đó ông bà ngoại tôi về lại quê ở phương bắc, trước khi đi còn làm vài bài diễn thuyết thuyết phục tôi cùng về với ông bà. Bà ngoại nói tôi lớn thế này còn chưa về quê lần nào, ở quê còn hai cậu với mợ tôi nữa, không về gặp luôn sao. Tôi nói không được đâu, mẹ tôi chôn một mình ở Phù Châu này, tôi phải ở đây lo nhang khói cho bà.
Tôi mua cho ông bà vé máy bay buổi sáng ngày 30, theo kế hoạch đã định thì tôi và anh Trương Nguyên sẽ đưa ông bà từ biệt thự ở hồ bán nguyệt tự đi thẳng ra sân bay.
Cái kế hoạch này là do tôi đề nghị.
Tôi nhìn đồng hồ, đúng 8 giờ sáng. Cặp vợ chồng già 10 rưỡi mới bay, lúc này về biệt thự cũng còn kịp. Dĩ nhiên thì nhu cầu ấy ấy cũng phải ưu tiên cho việc kính hiếu ông bà, tôi không dám dây đưa thêm, vác cặp mông trần truồng giữa mùa đông chạy thẳng vào nhà vệ sinh tắm qua loa rồi mặc vội quần áo ra ngoài.
Trước khi đi tôi còn đặc biệt dặn dò Bạch Đoạn: "Anh đừng đi nha, ở đây chờ em về."
Bạch Đoạn liếc xéo tôi một cái: "Đừng có tưởng bở."
Tôi vẫn chưa gan đến mức dám khóa trái cửa nhốt anh trong nhà đâu, chỉ vừa xuống lầu vừa tự bứt tóc mình lẩm bẩm, cơ hội tốt như thế mà lại vuột mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hap-lan-thu-hai/1312591/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.