[Nhìn Nguyệt nhi thế này, nam phụ chắc không phải đã "xông pha" cả nửa đêm rồi chứ?]
[Mạnh dạn đoán, ta đoán cả đêm!]
[404 đáng ghét, có gì mà hội viên VIP của ta không thể xem được, ta muốn xem lại, ta muốn bỏ kiểm duyệt.]
[Ta cũng vậy... mọi người cùng kéo bình luận này lên cho kiểm duyệt thấy đi.]
Bình luận cuộn nhanh đến mức ta không thể nào bắt kịp.
Giang Hữu âu yếm hôn lên vầng trán lấm tấm mồ hôi của ta, ánh mắt kiên định:
"Nguyệt nhi, ta phải đi rồi, đợi ta trở về."
Ta v**t v* những đường gân đang đập ở cổ hắn:
"Năm tháng."
"Năm tháng sau, là lúc ta chọn phò mã, chàng phải nhanh lên đấy."
Cánh tay Giang Hữu đột nhiên siết chặt.
Trước khi đi, ta gọi hắn lại, thờ ơ buông ra những lời tàn nhẫn:
"Đêm qua ta đã cho người đến Giang phủ đón phụ mẫu chàng rồi."
"Bây giờ họ chắc đã đến biệt viện của ta rồi."
Giang Hữu cứng đờ, không thể tin được quay đầu lại.
Ta mỉm cười nhìn hắn:
"Chàng cứ yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho bá phụ bá mẫu."
"Giang Hữu, chàng sẽ hiểu, đúng không!"
[Nữ phụ, ngươi không có trái tym! Câu này ta nói mệt rồi!]
[Chết tiệt, có khí chất! Đây mới là dáng vẻ mà một vị Hoàng đế nên có.]
[Ôi ôi ta cứ tưởng Nguyệt nhi ít nhất cũng có chút thích nam phụ chứ.]
[Nữ phụ đa nghi quá, nàng ấy không tin tình cảm của nam phụ dành cho mình đến vậy sao?]
Ta thu lại ánh mắt, nở một nụ cười lạnh nhạt.
Đứa trẻ lớn lên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-goi-ta-la-nu-phu-doc-ac-ac-thi-ta-lam-nu-phu-thi-khong/4682236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.