Trên vai kéo đến đau đớn khiến sắc mặt Triệu Lẫm Hoán thay đổi, nhăn mặt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tâm lại cảm thấy vui vẻ. Biết Ngạn nhi bé bỏng ghé lên đùi, chăm chú nhìn bản thân run rẩy bắt lấy tay mình, sắc mặt trắng tựa hồ so với kẻ thụ thương như mình còn trắng bệch hơn. Biết Ngạn nhi đang lo lắng cho mình, trong lòng không khỏi ấm áp, sự gắng sức của bản thân mấy ngày nay tới giờ cuối cùng cũng không uổng phí.
"Hoán! Anh không sao chứ?" Trên vai hai dòng máy đen khiến Thiệu Ngạn Mục kinh tâm lo lắng không ngớt, tên giặc này thật ác độc, hạ loại thủ đoạn đê tiện này!
"Đau... Anh đau quá, Ngạn..."
Thanh âm từng hồi, run rẩy đều đang nói cho Thiệu Ngạn Mục rằng thương thế rất nghiêm trọng, nhưng thứ nhất Ngạn Mục không biết chút y thuật nào, thứ hai không thể thế thân cho Lẫm Hoán, chỉ có thể lo lắng nắm lấy tay Triệu Lẫm Hoán càng chặt, trong miệng vẫn chỉ trấn an: "Đừng sợ, đừng sợ, sẽ không có chuyện gì! Đại phu lập tức sẽ tới... Lập tức sẽ không đau... sẽ không có việc gì!" Vì "phòng vạn nhất", Lẫm Hoán thậm trí còn đem theo Tử Quyền thuộc quân xuất chinh được gọi trở về, nhất định không có việc gì!
Lời nói lộn xộn lo lắng khiến Triệu Lẫm Hoán âm thầm kinh hãi, cũng càng nhiều ngọt ngào êm ái, trong lòng Ngạn quả nhiên có mình, chỉ là có chút do dự mà thôi.
Lập tức không quan tâmthương tích, tròng mắt đảo tròn có chủ định. Thoáng ngẩng đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/2796856/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.