Sắc trời từ sớm đã sáng choang, ánh nắng ngày xuân chiếu vào gian nhà làm thêm chút ấm áp, nhưng Thiệu Ngạn Mục lại cảm thấy như là cả người rơi vào trong kẽ nứt của hầm than!
Trong một đêm này, Ngạn Mục và A Linh gần như khiến các đại phu lân cận chạy đi vài lần, nhưng nhận được đều là "Mạch tượng không đáng ngại, xem không ra vấn đề"... vân...vân... Nhưng cục cưng thoạt nhìn chính là rất thống khổ, có lẽ do khóc mệt mỏi, mặc dù không còn thét lớn khóc, nhưng thân thể vẫn luôn co quắp, sắc mặt cũng đan xen xanh trắng, mắt cũng chưa từng mở một lần...
Đang yên đang lành sao lại như vậy!?
Ôm chặt thân thể đứa con bé nhỏ, Thiệu Ngạn Mục hôn lại hôn lên bên tai con lên trán con, cảm thấy bản thân thật vô dụng, ngay cả một biện pháp cũng không có, không thể giúp Tiểu Mẫn giảm bớt chút thống khổ, cảm giác vô lực đột kích vào tâm.
Dạ Linh đứng bên nhìn bộ dạng hai cha con đang run không ngớt, tâm càng nôn nóng bất an.
Nếu như Tiểu Mẫn thật có điều bất chắc. đại ca... Chỉ sợ cũng không chịu nổi!
Trước mắt là một hoàng phi, một là hoàng tử bé nhỏ duy nhất hiện tại của Long Á, lại không cửa cầu thầy trị bệnh, khốn ở Ô Hà huyện ngay cả nguyên nhân bệnh cũng không sao biết được!
Đang yên lặng phần mình, ngoài cửa truyền tới âm thanh.
"Dạ Đại bộ đầu! Dạ lão đại!--"
Hai người nhìn ra ngoài, lảo đảo bước vào là Tráng Tam, cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/2796829/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.