Dư quang còn thấy thêm một người đã chạy tới, là Lôi Địch. Giãy dụa rút ra khỏi bàn tay phải của Triệu Lẫm Hoán ôm vào lồng ngực mà đi kéo y bào của Lôi Địch.
"Ngạn Mục! Ngạn Mục!" Lôi Địch muốn xem tình trạng Thiệu Ngạn Mục, nhưng Triệu Lẫm Hoán lại dám ôm Ngạn Mục không cho hắn chạm. Hắn hỏa đã có thể bốc lên, "Chết tiệt, ngươi tránh ra cho ta!"
Khi đó Triệu Lẫm Hoán đương nhiên không chịu buông tha, hắn thật vất vả nghìn dặm chạy tới lại để hắn thấy cảnh Ngạn Nhi thụ thương, hắn cảm giác trái tim cũng muốn ngừng đập! Nhưng Ngạn Nhi còn chủ động đi kéo y phục của Lôi Địch, càng làm cho hắn cảm thấy khó chịu.
"Mẹ nó! Ngươi mau tránh ra, ta là đại phu!!" Lôi Địch thật sự nóng nảy, cái tên Triệu Lẫm Hoán này sao không thức thời như thế!?
Đại phu?! Lại nhìn đến người trong lòng bản thân vẻ mặt tái nhợt, Triệu Lẫm Hoán lúc này mới chấn động sững sờ tiếp, hắn đương nhiên rõ ràng thương của Ngạn Nhi lúc này mới là quan trọng nhất, lập tức vội vàng thả ra để Lôi Địch xem chỗ bị thương.
Lôi Địch vừa mới sờ lên thân thể Thiệu Ngạn Mục, đã bị hắn bắt lấy tay trái.
"Lôi... Bụng, bụng... Đau quá..." Thiệu Ngạn Mục miệng thở hổn hển nói, lại lần nữa nắm thật chặt tay trái Lôi Địch, "Cứu, cứu cứu... đứa bé!" Hắn có thể cảm giác được đau đớn bén nhọn bên dưới, nhưng hoàn toàn không biết nên làm như thế nào mới tốt.
Hai nam nhân bên cạnh lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/2796816/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.