Buông chén rượu, một tay đem Thiệu Ngạn Mục vẫn còn đang đờ ra kéo vào trong lòng bản thân, ở bên tai hắn thổi khí.
Thiệu Ngạn Mục run cái, nhìn trước mắt bày ra khuôn mặt nghiêng thành, hắn giác ngộ bản thân lại lần nữa bị cái người con trai này đầu độc.
“Ngày sau, trẫm gọi ngươi Ngạn nhi được không?” Thanh âm thấp trầm ở bên tai vang lên, vành tai nho nhỏ cũng bị hắn nhét vào trong miệng bừa bãi đùa bỡn.
“Hoàng thượng??”
“Không được?” Hai tay vòng ra sau gáy Thiệu Ngạn Mục, đầu lưỡi dò xét lãnh thổ cũng đã theo lỗ tai xuống phía dưới đi tới chỗ nổi lên của cái cổ, dùng răng khẽ cắn chỗ đấy, Thiệu Ngạn Mục tức tốc đầu giương lên.
Cảm giác được thân thể trong tay bắt đầu khẽ run, Triệu Lẫm Hoán khóe miệng câu dẫn ra hài lòng, tay phải vọt lên kéo mở áo hắn, chui đi vào. Khẽ vuốt làn da phía dưới tay, ngón tay truyền đến là xúc cảm thuận hoạt lại có nhiều co dãn.
Giả vờ lơ đãng mà quét qua đầu nhũ bên trái của đối phương, “Ưm...” Không ngoài sở liệu mà Thiệu Ngạn Mục nhỏ giọng rên rỉ.
“Hoàng, hoàng thượng... Lên giường, trên giường được không?”
Triệu Lẫm Hoán có chút kinh ngạc, ngẩng đầu lại thấy Thiệu Ngạn Mục đã xấu hổ đỏ mặt, thấy hắn nhìn chăm chú vào bản thân, còn vội vàng cuống cả lên cúi đầu.
“Ha hả ~” nhẹ cười ra tiếng, “Được! Đi lên giường, đi lên giường.”
Thiệu Ngạn Mục bị thoát cởi hết quần áo bắt đầu thở dốc khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/2796757/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.