Mà Triệu Lẫm Hoán bởi vì sợ đau, phía dưới của bản thân bị căng ứ giày vò đến da đầu tê dại. Không thể chờ đợi!
Chính là đem thân thể chen vào giữa hai chân người dưới thân, ngay cả quần áo lót của phần dưới cơ thể Thiệu Ngạn Mục đều bị hắn rất nhanh cởi sạch bách, không hề theo quy tắc trình tự với thân thể trần trụi của hắn sờ loạn một hồi!
Thiệu Ngạn Mục bị hắn lăn qua lăn lại có chút thanh tỉnh lại. Thoáng ngẩng đầu, trong chớp mắt thấy vật đó to lớn ở giữa hai chân của mình diễu võ dương oai khiến khuôn mặt hắn trắng bệch, để lộ thứ sức nóng còn lê nhẹ giữa khe hở đùi của hắn!
Không! Không có khả năng! Loại vật này... Sao có thể đi vào đi!? Thiệu Ngạn Mục sợ run, nhìn Triệu Lẫm Hoán, mong muốn hắn có thể buông tha bản thân, “Hoàng thượng, không! Đừng như vậy!... Vào không được! Ngạch ân(==é n’)!...” Tiếng kêu rên cắt đứt lời cầu xin tha thứ, thân thể bật người cứng ngắc. [Ngạch ân(==é n"): tiếng kêu rên của em thụ đó ]
Là Triệu Lẫm Hoán căn bản không nghe vào, một ngón tay làm càn mà dò xét vào lối giữa khô khốc chặt trất. Thật chặt! Lại lần nữa vói vào một ngón tay, tùy ý mà quấy, khuếch trương lãnh thổ của bản thân.
Cái cảm giác trong cơ thể chưa bao giờ từng có khiến Thiệu Ngạn Mục động cũng không dám động, thân thể cứng còng, nhếch môi.
“A! ~~ “
“A!”
Hai tiếng kêu thảm thiết!
Ngón tay trong cơ thể bị thay thế vật dữ tợn vĩ đại! Cái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/107035/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.