Thân thể cẩn thận trở mình, bấm ra vuốt hổ khẽ mở trang sách, bung lên một cơn bụi nhỏ.
“Ắt xì ~~” một tiếng hắt xì nho nhỏ, khiến trái tim tiểu lão hổ nhảy mạnh vài cái, hiện tại nếu như bị phát hiện không dễ dàng có thể đối phó đâu!
Trợn to mắt nhìn sách kia vài lần. Mẹ nó, chính là thứ này! Gia nhân Hữu Tướng thật đúng là biết giấu.
Thương cảm cho cái mũi của mình ~ vuốt hổ kìm lòng không nổi động xoa nhẹ. Thế này tốt thật, điều này sẽ ảnh hưởng tới tình hình toàn bộ căn phòng phải làm sao đem đồ đạc kéo ra nữa?? T nằm úp sấp xuống toàn bộ thân thể, cái bụng nhỏ dán mặt đất. Quyển sách kia kỳ thực chỉ có một góc bị một chân giá sách đè lên, các bộ phận khác đều hướng phía trong giá sách.
Đáng ghét, phải mất thời gian!
Giá sách do bốn chân nâng, khoảng không phía dưới tuy rằng đầu hổ duỗi không vào, hai vuốt hổ vẫn rất dễ dàng thò ra đi vào. Túm giữ một góc sách bên trong, lấy góc sách bị đè làm trục, cẩn cẩn mà đem sách di chuyển từng chút đi ra.
Thật tốt! Giá sách không lung lay, cũng không ảnh hưởng đến đường tơ.
Miệng thở, khẽ cong lưng, nới lỏng thân thể vẫn kéo căng. Vuốt hổ xiết thật chặt, cố gắng lên!
Gạt mồ hôi!
Thật vất vả đem sách xoay ra, hiện tại chỉ cần dùng lực rút ra nữa là được. n ~ chỉ cần tốc độ lấy ra đủ nhanh, hẳn là có thể làm được khiến giá sách cố định nhấc lên sách, vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-duyen/107032/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.