Âm trầm nhất quyết không thể để bi kịch diễn ra như thế, rất nhanh lại có cơ hội để y lần nữa làm anh hùng cứu mỹ nhân, hơn nữa lần cứu này lại lần nữa khiến ngốc hồ thụ nhớ ra mình là ai.
Ngốc hồ thụ thích những động vật cùng cây cỏ nhỏ (dù bản thân hắn cũng như thế),cho nên thường xuyên đến thiên giới thăm tiên thú ngắm hoa cỏ, ngày hôm đó hắn muốn hái hoa sen, liền ‘Bùm’ một phát rơi vào giữa đầm hoa. Đáy ao sen đều là nước bùn, những nhánh cây dưới bùn quấn lấy ngốc hồ thụ khiến hắn thiếu chút nữa bị ngập đầu.
Động tác của thượng đế dù sao cũng không nhanh bằng âm trầm đế quân công, âm trầm đế quân công không chút do dự nhảy xuống đáy áo, cũng không quan tâm nước bùn, từ trong ao sen mò ngốc hồ thụ ra. Ngốc hồ thụ vừa lên liền co người lại trong lòng âm trầm công, bởi vì hoảng sợ cùng rét lạnh, âm trầm công cứ thế liền vỗ về ngốc hồ thụ.
“Không có gì rồi.”
Ngốc hồ thụ ngẩng đầu, ánh mắt giao nhau với âm trầm công.
“Đại ca ca?”
“Tiểu hồ.” Âm trầm công cúi đầu gọi.
Thượng đế trực tiếp bị chọc giận, ngốc hồ thụ ôm lấy cổ âm trầm công, lớn tiếng khóc lên, âm trầm công đau lòng mà thở dài.
“Đại ca ca không chịu tới tìm tiểu hồ!” Ngốc hồ thụ lên án.
“Này… Đại ca ca phải trở nên mạnh hơn, để bảo vệ tiểu hồ.”
“Ô…”
“Tiểu hồ, đại ca ca rất nhớ ngươi!” Nói xong, âm trầm công cũng không quan tâm thượng đế ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-doan-tu-he-liet-so-thich-nhat-xuong-cua-be-ho-yeu/877544/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.