Khi ấy mọi thứ diễn ra trong chớp nhoáng, điều trước hết mà Tô Khởi nghĩ tới là chạy trốn.
Đường Duẫn chơi mèo vờn chuột với cô trong bóng tối. Chạy lên chưa được nửa cầu thang, anh đã chặn ngang bế thốc cô lên, lại quành về phòng khách, ném người xuống sô pha.
Lúc này Tô Khởi mới nhận ra anh mặc áo choàng tắm dài, còn ngửi được mùi sữa tắm nữa, đương nhiên đã chuẩn bị đâu vào đấy.
Cô bật chửi: "Dê xồm!"
Đường Duẫn tức cười: "Em chạy làm gì?"
Cô nương theo ánh trăng để ngắm mặt anh, không thay đổi tí tẹo nào. Mái tóc đen cụt ngủn càng khiến cô trong nháy mắt trở về cuối năm 93*, Thái Tử gia giá đáo Dư Lâu, chuyện xưa tựa mây khói.
*năm 92 mới đúng nhỉ, chắc tác giả nhớ lộn.
Nhớ đến cô em ngực to Khải Lâm kia, rồi có lẽ thêm vài nhân tố khác nữa, xen lẫn với tình cảm phức tạp bốn năm năm nay, Tô Khởi bèn dứt khoát vung tay tát lên mặt anh một cái. Đường Duẫn lệch đầu, chắc chắn cô đã gồng hết sức, anh thấy gương mặt mình nóng ran đau thấu.
Cặp mắt anh chợt loé lên vẻ hung hiểm, Tô Khởi không sợ, tựa như đang chờ anh ra tay phản kích. Không ngờ tới Đường Duẫn lại nâng cằm cô lên hết sức vô lại, rồi kề môi hôn tới. Cô ở dưới, anh ở trên. Tô Khởi lắc đầu loạn xạ mà tránh né, không thể nào chịu nổi mùi Tequila trong miệng anh được.
Anh chặn đứt hết hơi thở của cô, lòng bàn tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328135/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.