Khoảng thời gian Tô Khởi ở Nhật, Đường Duẫn thì muốn giết cô, cô thì bày mưu giết ba anh. Hai người chả khác gì nhau, chả ai nợ gì ai.
Chẳng qua anh không đủ nhẫn tâm để giết cô. Còn cô lại chân chính góp tay vào cái chết của ba anh.
Có người nói "Một chữ tình thấm hồn nhập cốt, lầm lạc chúng sinh", quả nhiên không giả, vẫn là vô tình tốt nhất
Ở đây ý chỉ Tô Khởi vô tình với Đường Hiệp Đình.
Khi ấy đang chuẩn bị để đi Nhật sơ nghệ cùng với Ôn Khiêm Lương vào năm 21 tuổi. Do thời gian dư dả, Ôn Khiêm Lương liền mời một giáo viên tiếng Nhật đến biệt thự Nam Sơn, dạy học một tuần hai buổi, người ngoài đương nhiên không biết.
Giáo viên ấy đến từ Kyoto Nhật Bản, xuất thân từ chuyên ngành mỹ thuật. Tô Bảo Trân nghĩ bụng mọi chuyện đã có Chide, nên học tiếng Nhật cũng chẳng thạo được bao. Ngược lại mỗi lần giáo viên nói về giọng Kyoto, cô học nhanh còn hơn bất kì ai, khiến Ôn Khiêm Lương đau đầu không thôi.
Cho đến nửa năm sau lúc giáo viên rời Cảng về Nhật, Bảo Trân gởi tặng một bức tượng Bát Kỳ Đại Xà làm quà kỉ niệm, giáo viên nói thẳng: "Trân-chan bây giờ bắt đầu học vẽ cũng không muộn đâu."
Cô vòng chặt tay Childe, cười tươi đắc chí: "Chờ lúc em thành đại luật sư, nhất định sẽ xem xét từ chức để làm nghệ thuật gia."
Tên sát thủ kia chỉ học được chút râu ria của Nhộng đao, nhưng số không được tốt như thủ lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328132/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.