Tô Khởi tự cho là thông minh, đón đầu hết thảy, phân tích ngược ra được mọi bí mật ẩn giấu sau loạt hành động của Đường Duẫn, duy chỉ bỏ qua một điều.
Đó chính là vì cớ gì Đường Duẫn nhất nhất phải che đậy việc mình đã biết được thân phận thật sự của Tô Khởi?
Suỵt, nếu cô chọn cách lảng tránh, vậy tạm thời không đề cập tới.
Đường Duẫn đến thẳng sở Cảnh sát, đập vào mắt là cảnh hai cảnh sát đang ngăn lại chủ xe bị hại gân giọng hùng hổ. Tô Khởi ngồi dựa trên ghế dài không chút sứt mẻ, lia mắt qua dòm nom có chút phong thái trấn tĩnh của một chị dâu.
Anh cho là chuyện nhỏ, trước hết giải thích với hai sếp rằng sẽ gánh mọi chi phí sửa chữa cho chủ xe kia, hơn nữa sẽ biếu thêm phí bồi thường, một quý ngài hết sức là lịch thiệp.
Chủ xe cũng thôi làm mình làm mẩy, cằn nhằn: "Nói chuyện với cổ mà không trả lời chữ nào, đồ câm thì đừng có đi ra ngoài gây chuyện chứ!"
Đường Duẫn cười gằn, vỗ vỗ bả vai anh ta, "Sẽ có quản lí bên Hoằng Xã đưa tiền cho anh."
Chủ xe mới nghe tới "Hoằng Xã" thì vâng dạ không ngừng, co giò biến ngay. Đường Duẫn liếc sang với vẻ hơi thiếu kiên nhẫn, rồi nhanh chóng đưa tầm mắt sang nơi khác.
Lúc này mới ngó về phía Tô Khởi, cả người cô cứ run lên nhè nhẹ không ngừng, Đường Duẫn ngoảnh đầu sang hỏi cảnh sát: "Tôi đưa người đi được chứ?"
Cảnh sát không dám nghịch ý anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328123/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.