Cô chỉ có thể bị buộc trái với lương tâm mà kề sát vào, hai tay run lẩy bẩy đưa lên, đụng vào cậu em chừng như sắp tỉnh của anh.
Trái tim bị đè nén vô kể, Đường Duẫn hãy còn bức bách, "Biết làm không?"
Tô Khởi ngẩng đầu, hai mắt phiếm nước, giờ này khắc này cô thật sự vừa sợ sệt vừa bất lực, bản mặt lạnh tanh của Đường Duẫn tuyên bố rằng việc này khỏi mà bàn cãi.
Anh thấy rành rành hai tay cô bọc lấy chỗ đó của mình, khuôn mặt nhỏ toát vẻ phụng phịu tủi thân, lắc đầu kêu: "Không biết..."
Đường Duẫn xoa đầu cô, mặt mày hơi giãn ra, Tô Khởi cho rằng thời cơ đã đến, ai ngờ được anh buông câu tiếp theo: "Ngậm xong là biết thôi."
Anh còn hết sức "quý ông" giúp cô một tay, ngón tay ấn mạnh xuống hai má cô, thấy miệng chỉ he hé ra xíu, lại mạnh tay thêm nữa, gương mặt ửng đỏ lên, miệng mở rộng hơn nữa.
Tim Tô Khởi đập càng thêm mãnh liệt, thấy anh hơi thẳng lưng, dương vật dò dẫm đút qui đầu vào, cô tự giác nhắm mắt, tay bấu vào hông anh.
Giây phút ấy thốt nhiên thấy may mắn, may rằng anh vừa tắm xong, mùi vị không đến mức khó ngửi như tưởng tượng, lại như còn phảng phất mùi thơm sữa tắm.
Đường Duẫn hít một hơi, đâm vào trong thêm chút, ngắm khóe miệng khó kiềm mà chảy nước bọt của cô, ánh mắt càng sâu thẳm.
Lại đưa mắt đến hàng mi cong vút ướt dẫm của cô, lạnh giọng nói: "Ngậm không hết thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328105/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.