Phút giây máy bay cất cánh khỏi đường băng, dần rời xa Hồng Kông, Đường Duẫn không khỏi phải suy tư: Cô Bảo Trân này, trong vòng nửa tháng có ngoan ngoãn vâng lời không đây?
Tám giờ tối đó Tô Khởi trở lại bên phố Thanh Phong, bữa tối ăn cùng A Thi, song không có gọi cô ấy sang chung cư ở chung, hiển nhiên là có cân nhắc riêng.
Cô đứng trước cửa sổ phòng khách trầm ngâm hồi lâu, đương khung giờ vàng mỗi đêm, "Hiệp Nữ Du Long" đã đến tập cuối, lại phát bộ nào khác cô chẳng chú ý, Phượng nhi có báo thù thành công hay không cô cũng chả rành.
Mới vừa nhấc di động lên định gọi điện, tựa như nhớ đến gì đó, lại buông xuống.
Quay người đi đến trước sô pha, hạ âm lượng TV, dùng máy bàn quay một dãy số chưa từng gọi bao giờ.
Tít một tiếng thì gác, lại gọi tiếp, tít ba tiếng lại gác, lần thứ ba gọi, mãi cho đến tiếng tít thứ năm, đối phương bắt máy.
Người đó không lên tiếng, Tô Khởi mở miệng: "Sếp Chung?"
"Ừ." Dường như tỏ vẻ trầm lắng, song cô biết rõ anh ta chỉ là cẩn thận, "Miss Tô, hai tháng rồi, nếu không phải sáng nay nghe người ta nói ở sân bay Khải Đức nhìn thấy chị dâu nhỏ tiễn đưa Thái Tử gia, thì anh còn tưởng rằng em đã bị diệt khẩu phanh thây mất rồi."
Tô Khởi cũng không nhịn được thấy tức cười, tuy thấp thỏm nhưng vẫn cong khóe môi, nghe thấy bên Chung Diệc Sâm có tiếng ồn ào, cô hạ giọng hỏi: "Anh bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328101/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.