Lúc khuya đóng cửa, Tô Khởi đếm tiền xong theo thói quen định tìm khăn lông lau tay, mới nhớ tới hồi tối đưa Ôn Khiêm Lương lau giày xong thì thấy dơ quá nên để anh vứt đi luôn. Đứng kế thùng rác, cô chần chừ vài giây, hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn là không nhặt cái khăn lên.
Trên bàn có bọc bánh ngọt, ngoài mấy cái bánh hạnh nhân ra còn có một xấp tiền mặt. Thái Tử gia rất sộp, trong bóp tiền có bao nhiêu là đưa cô hết.
Mấy năm nay có khổ cực thế nào, Tô Khởi cũng không nỡ bán mình, hiện giờ trời xui đất khiến lại bán cho Đường Duẫn.
Lại làm công tác tư tưởng cho bản thân: Không sao cả, đủ tiền mua mấy trăm cái khăn rồi, cũng hơn nửa tháng tiền cô kiếm được, hoan nghênh Thái tử gia lần hai đại giá quang lâm.
Hôm sau Ôn Khiêm Lương lại tới tiếp.
Anh tan ca sớm một tiếng, đích thân đến một tiệm Nhật ở Trung Hoàn, mua sashimi tươi, sushi trứng cá, trứng hấp chawanmushi, rượu mơ ủ thủ công, hết sức săn sóc giao tận nhà.
Mỗi tay một túi, Ôn Khiêm Lương bữa nay mặc đồ tây màu lam, nho nhã tuấn tú hệt như trong kí ức, bước vào xóm nghèo Dư Lâu, đây mới đúng là rồng đến nhà tôm.
"Anh đoán là em chắc chưa ăn cơm chiều, tiện đường đưa qua." Anh cười với cô.
Tô Khởi khổ tâm nói: "Anh đừng có đến nữa được không?"
"Em ở đây thì sao anh có thể không tới được?"
Cô không cho anh gọi Pearl, không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328065/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.