Tô Khởi lạnh giọng chửi anh: "Đồ dê cụ."
Anh cười, túm áo cô lên cởi ra, trơn tru như anh cởi áo của bản thân đêm đó.
Anh đẩy áo lót ra rồi vùi đầu vào bầu ngực, chứng minh biệt hiệu cô mới tặng cho. Một tay nắm chặt vú trái, bên còn lại thì ngậm lấy, phải phục vụ cả đôi mới công bằng. Tô Khởi thở càng thêm nặng, căng thẳng bủa vây, khó tránh có hơi thất thần.
"Em sinh ra kiểu gì thế, trắng gớm." Đường Duẫn nhíu mày nghiêm túc, ra chiều như đang nghiên cứu dữ lắm.
"Anh mau lên, ai rảnh mà nghiên cứu với anh."
Anh xấu tính lột cô sạch bách, còn mình thì vẫn quần áo chỉnh tề như cũ. Logo thắt lưng dán lên da thịt trần trụi của cô có hơi lành lạnh, Tô Khởi không chịu nổi phải né ra.
"Bà cô già, không hiểu phong tình."
Cuối cùng cũng kêu "bà cô già" ngay trước mặt cô, Tô Khởi lập tức động thủ hỏi thăm. Đường Duẫn không mấy kiên nhẫn, một tay như gông cùm xiềng xích chộp lấy hai cổ tay cô ấn lên đỉnh đầu, một cái tay khác lần lượt vỗ về đùa giỡn hai vú, cười cười lưu manh.
Cô cắn răng nhịn rên, đỏ mặt nhíu mày nhìn anh trân trân, còn có hơi hung dữ. Vị trí không bình đẳng, không công bằng gì hết, cô chất vấn.
"Anh có cởi không đây?"
"Tiên cô nóng vội à? Nào, em cởi cho anh đi."
Anh kéo cánh tay để cô ngồi dậy. Giữa trưa người giúp việc qua đây đổi thành ga giường lụa đen, tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328063/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.