Không biết là do những con bướm lá tre này đã tô điểm cho khu vườn, hay là mùa xuân ở Dương Thành thực sự đã đến, cơ thể ta hơi nóng lên.
Có t.h.u.ố.c rồi, ta sẽ không c.h.ế.t nhanh như vậy, không cần phải sợ những giấc mơ có thể không tỉnh dậy được nữa.
Sau đó, Cố An Lạc ngày ngày gọi ta đến bầu bạn.
Nàng uống trà, ta uống thuốc, ngồi đối diện cả buổi chiều, chỉ để nghe những gì ta đã thấy và nghe được khi gả xa đến biên ải.
Cố An Lạc đặc biệt thích nghe chuyện kinh thành, chỉ riêng việc những cửa hàng ở Đại lộ Bình An bán những gì, ta đã kể đi kể lại ba lần.
"Đại tiểu thư, sao không tự mình đến kinh thành xem một lần?"
Ta không hiểu lắm, nàng có tiền, sức khỏe cũng tốt, chuyện này không hề khó.
Cố An Lạc lại nặng nề đặt chén trà xuống, đuổi ta về phòng.
Đêm đó, ta trằn trọc không ngủ được, không biết đã chọc giận tiểu thư ở điểm nào.
Ngực ta khó thở, ta đứng dậy định ra ngoài đi dạo.
Thấy có ánh nến ở sảnh phụ, loáng thoáng nghe thấy giọng nói của Cố An Lạc, ta muốn đến hỏi cho rõ.
Nào ngờ lại thấy Cố Viên ngoại quỳ dưới chân Cố An Lạc, mắt hơi đỏ hoe.
"Đây là thư của Hoàng hậu nương nương gửi cho tiểu điện hạ..."
Hoàng hậu nương nương, tiểu điện hạ... Cố An Lạc chẳng lẽ là công chúa đương triều? Không dám nghĩ sâu hơn, lúc này, ta chỉ muốn rời đi càng nhanh càng tốt, tránh vướng vào thị phi.
Nhưng đêm khuya khí lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-phu-nhan/4799689/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.