Trước cổng thành người qua lại tấp nập, ta quỳ bên chiếc chiếu rách, cả người run rẩy.
Tướng công đi mua t.h.u.ố.c cho ta, trên đường vào thành gặp phải thổ phỉ, t.h.i t.h.ể bị chặt không còn ra hình dạng gì.
Người trong làng đều cười nhạo rằng chàng gặp quả báo.
Đường đường là một cử nhân lại đi cưới con gái của một tên đao phủ, là tham của hồi môn mà mất mạng.
Ta trên không có cha mẹ chồng, dưới không có con cái.
Trưởng tộc ra mặt tịch thu gia sản của ta, muốn đuổi kẻ không may mắn là ta đi, còn không cho phép ta chôn tướng công ở đây.
Họ đe dọa ta, nếu dám tố cáo quan phủ, sẽ gán cho ta tội tư thông sát phu.
Thân thể ta yếu ớt, ngày xưa từ kinh thành gả đi xa, đã phải dưỡng bệnh gần một năm, dù thế nào cũng không thể đi lại lần thứ hai.
Họ chính là đang dồn ta vào đường c.h.ế.t.
Ta đã cầu xin, đã quỳ lạy, muốn tranh thủ một con đường sống cho mình, nhưng lại bị dân làng trói lên xe bò giữa đêm, ném trước cổng thành Dương Thành.
Để an táng tướng công, và cũng để sống sót, ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể bán thân táng phu.
Mùa xuân ở Dương Thành đến muộn, lúc này đất dưới đầu gối vẫn còn lạnh buốt.
Khi gió nổi lên, ta vô thức dùng tay ấn chặt chiếc chiếu, sợ rằng vong phu sẽ làm kinh sợ phụ nữ và trẻ em vào thành.
Gió lạnh luồn qua tay áo và cổ áo, khiến ta ho không ngừng.
Tiếng động này khiến càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-phu-nhan/4799686/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.