Thời lượng quay video không nhiều, Hồ Điệp đặt điện thoại xuống. Kinh Du không giải thích nhiều hành động của mình, đứng tại chỗ hỏi: “Cô có kiêng ăn gì không? Hoặc là không thích ăn.”
Hồ Điệp suy nghĩ một chút, có chút ngượng ngùng: “Hình như có nhiều thứ tôi không thể ăn, nhưng mà tôi ăn ít lắm, các anh không cần chiều theo ý tôi đâu.”
Kinh Du gật đầu, lại hỏi: “Vậy cậu có thể ăn cái gì? Tối nay bọn tôi lấy hải sản làm món chính, có một ít rau với nấm, cô muốn ăn gì?”
“Vậy thì… sò biển với nấm đi.” Cô không dám ăn quá nhiều, nên chọn hai thứ thường ăn có ở trong canh.
“Ăn cay được không?”
Hồ Điệp lắc đầu.
Kinh Du hỏi tỉ mỉ từng thứ: “Mấy thứ hành gừng tỏi, còn có một ít rau mùi có thể ăn không?”
Đây là lần đầu tiên Hồ Điệp nghe nói ăn đồ nướng còn có cả rau mùi, cô nhíu mày theo bản năng: “Tôi không ăn rau mùi, mấy cái còn lại thì ăn được.”
“Được rồi, cô chơi tiếp đi.”
Kinh Du hỏi xong thì đi ra ngoài, Hồ Điệp nhìn qua cửa sổ phòng khách thấy anh quay lại trước bếp nướng, đang nói chuyện với Thiệu Quân.
Cô thu hồi ánh mắt, mở điện thoại lên, đoạn video quay lúc nãy tự động phát, cuối cùng dừng lại ở khoảnh khắc chàng trai giơ tay lên.
Khi quay ở góc này, nhìn tay anh vừa dài vừa nhỏ, khớp xương hơi cong vô cùng rõ ràng.
Trước khi video bắt đầu lặp lại, Hồ Điệp bấm vào nút gửi màu xanh lá bên cạnh, đến khi gửi thành công cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-cung-kinh-ngu/777782/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.