Tô Tuân nhận thức được tình yêu của mình là vào năm đầu ở trường trung học. Đó là lúc Tô Phong đang ở trong giai đoạn cuối của cuộc đời học sinh, anh đang tập trung ôn luyện để được học tại trường đại học mơ ước. Mà đó cũng là lúc cha đã gặp nạn, mẹ không còn tỉnh táo, không thể chăm sóc cho gia đình. Anh ngoài việc học còn phải cáng đáng thay mẹ mọi việc, cậu rất thương anh.
Có một lần giữa giấc ngủ tỉnh dậy, Tô Phong thấy cậu đang nằm bên cạnh ôm mình, áo anh thì không mặc, tay cậu thì đặt ngang qua ngực anh, Tô Phong tức khắc cho cậu một bạt tai.
Cũng có lẽ từ khi đó, ánh mắt anh dành cho cậu không còn như cũ nữa. Cậu thấy trong đó hiện rõ sự khinh bỉ và cả sự hung bạo, khiến cho cậu rất sợ. Cậu sợ người cậu yêu nhất là anh trai mình, và rồi anh trai lại ghét mình.
Ngày đó Tô Tuân đã phải quỳ xuống trước anh trai mà xin anh tha thứ, cậu còn khóc. Đổi lại Tô Phong khinh miệt nhìn cậu, giơ một chân lên, bảo:”Liếm.”
Cậu run rẩy chạm vào, run rẩy rơi nước mắt, và run rẩy làm theo.
Anh chỉ nở một nụ cười, anh biết mình đang bắt nạt em trai, đang chọc ghẹo cậu, từ đó về sau cũng coi cậu là đầy tớ của mình, tuỳ ý chà đạp giống như những gì anh từng tưởng tượng.
Yêu, là khi một người cho người khác quyền làm tổn thương mình.
Cơn ác mộng của Tô Tuân cũng bắt đầu từ đó.
Tô Phong buộc cậu không được giao du kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-cua-anh-ten-cua-em/4617262/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.