Chương trước
Chương sau
1

Và anh ta đã ám tôi suốt cả buổi sáng,làm chẳng có tý chữ nào vào đầu dù đang đọc sách @@...Đến trưa,tôi

với Nguyên rủ nhau vào căn-tin thì đã thấy hai người họ làm náo loạn lên rồi.Nguyên vội vàng chạy vào chỗ

đám đông,tôi cũng phải chạy theo và cố mà chen chúc cho qua.Hai người họ đang cãi nhau um xùm hết lên.

“Mày là thể loại gì vậy hả!!?”

“Tao là thế!!Cái gì không phải của tao thì tao sẽ giành lấy cho bằng được!!Chủ trương sống của tao đấy.”

“Mày hãy như tao.Cái gì đã thuộc về mình thì đừng có để mà tuột mất…tốt nhất là mày nên bỏ cuộc đi!!”

“Không!!”

“Mày được lắm!!”

Hắn ta chuẩn bị chạy tới chỗ anh họ tôi.Chết thật…Cái tên phiền phức kia mới chuyển tới đã gây chuyện rồi,bộ muốn bị đuổi học luôn hả…Hai người họ chuẩn bị oánh nhau kìa…hiuhiu.Hắn giơ cú đấm lên và đưa về phía anh ta thì bị tôi nhanh chân chạy tới và đỡ được.

“Mệt với hai người thật đấy!!!”

“Cậu ở đâu ra thế!!Tránh ra cái coi!!”

“Tôi không quản lý cậu nữa là cậu gây chuyện à!!”

“Tên đó đang tính cướp một thứ của tôi kìa!!”

“Tú giữ lấy hắn để anh cho hắn một…”

“Thôi!!”

“Rốt cuộc em theo phe ai hả!!?”

“Phe Nguyên!!”

Khi nghe thấy tôi nhắc tới Nguyên thì hai người họ nhìn ra chỗ đám đông và thấy Nguyên đang đứng đó với vẻ mặt cực lo lắng.Có lẽ thấy vậy nên hai người họ mới dừng lại.Tay hắn thả lỏng hẳn đi nên tôi mới cầm chặt tay hắn và anh ta kéo đến một bàn ăn.Nguyên cũng vội vàng chạy tới,phải chấn chỉnh lại ngay hai cái tên này mới được.

“Cạnh tranh một cách bí mật cái coi nào!!Sao cứ phải xé ra to thế!!”

“Tại tên đó bày cái trò này ra trước ấy!!”

“Tao đã nói là tao sẽ…”

“Thôi ngay đi mấy cha!! _^_”

“Xí!!”

Hai người họ quay phắt mặt đi không thèm nhìn nhau nữa.Haizz…cứ như trẻ con ấy.Nguyên ơi là Nguyên…Tôi chán cũng đành chống hông bó tay.

“Rồi...hai người ăn gì tôi lấy cho!!”

“T..Tú đừng bỏ Nguyên lại mà…”

“Chỉ có Nguyên mới giải quyết được vụ này thôi!!”

Tôi thấy hai người họ có đưa mắt một chút ra chỗ Nguyên và bắt đầu lên tiếng,cùng đồng thanh.

“Ăn gì cũng được!!”

Chắc là thấy Nguyên như vậy nên cũng không muốn để Nguyên lo.Hừm…suy nghĩ cũng giống nhau đấy,cùng làm vì một người con gái.Sao mà thấy ghen tị với Nguyên vậy nè…Tôi lúi húi bưng cả bốn khay ra bàn mà chẳng ai chịu giúp tôi…hixhix.Cảm thấy bị hắt hủi…hiuhiu.Ô nhưng tôi đã rất bất ngờ,hai cái tên đó không có đánh nhau mà ngoan ngoãn ngồi đó.Mặt của Nguyên cũng đã rạng rỡ hơn hẳn.Nguyên đã làm gì rồi?Nguyên rất nhát nhưng mà khi đã làm thì thật thâm thúy,không ai có thể chống lại nổi.Đến cả tôi cũng có lần vậy..Toàn bị gục ngã trước sự kiên quyết của Nguyên,có lẽ họ cũng vậy?

“Nguyên tài quá ha!!”

“Hì hì!!”

“Vậy chắc hai người đã đói rồi nhỉ?”

Tôi vừa đặt khay thức ăn xuống bàn thì hai người họ đã vồ lấy và ăn ngấu nghiến.Có chuyện gì xảy ra vậy? Ô__Ô…Tôi nhìn Nguyên,Nguyên nở một cụ cười mỉm nhưng có chút ngại ngùng.

“Nguyên bày ra trò gì thế? =v=…”

“Đấu tranh một cách công bằng!!”

“Hửm…vậy cũng được nhỉ?”

Haha..Tôi cười.Đấu tranh một cách công bằng >v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.