"Một đôi này là hàng mới tới?"
"Vừa mới sinh, cái gì cũng không hiểu, vừa vặn hợp khẩu vị của vị kia."
"Giống như nắm tuyết vậy, hừ, thật là nghiệp chướng."
"Đừng nói nhảm, làm lẹ lên."
Ký ức xa xôi của Bạch Tiểu Hổ hiện lại, ánh mắt lại vẫn chưa thể mở.
Ký ức còn dừng lại sau khi lên xe Miểu Miểu, bọn họ trò truyện về tập phim cậu bé Bọt Biển bị ông chú đuổi việc, Miểu Miểu bỗng nhiên hắt hơi một cái, sau đó...sau đó cái gì cậu cũng không nhớ rõ.
Lúc này cậu nghe được giọng nức nở, là âm thanh của Miểu Miểu.
"Con, con không biết ông đang nói gì...Con, con phải về nhà...Ô ô ô..."
"Tên nhóc lừa đảo, lại không nói thật, chú đây phải giáo huấn đứa trẻ hư đấy."
"Con không có...Con không có thật....Con không phải yêu quái..."
Bạch Tiểu Hổ nghe được tiếng Miểu Miểu, nghĩ thầm mình đang nằm mơ sao. Ý thức của cậu dãy dụa ra khỏi mặt nước, mí mắt rốt cuộc cũng nghe theo sai khiến của cậu, mơ mơ màng mở ra một cái khe, liền thấy tứ chi Miểu Miểu mở rộng bị treo trên không trung. Một người đàn ông mặc áo trắng hơi nghiêng người về phía trước, ngón tay nắm cằm Miểu Miểu.
Bạch Tiểu Hổ nhất thời tỉnh táo, theo bản năng quát to một tiếng: "Ông làm gì đó?!"
Cậu nghĩ mình gọi rất lớn tiếng, kỳ thực ngay cả tiếng kêu của mèo con sinh bệnh cũng không bằng.
Người đàn ông nghe được động tĩnh, quay đầu lại, nhếch miệng cười với Bạch Tiểu Hổ nằm nghiêng trên giường.
"Con ngoan, cuối cùng con cũng tỉnh."
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hit-ho-lon-khong-em/504990/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.