"Phì!" Bạch Tiểu Hổ kinh ngạc xong không nhịn được cười ra tiếng, thấy Trình Thiên Châu mặt đen tới mức có thể ninh ra một chậu mực nước, miệng lập tức ngậm chặt như hến, chỉ là hai mắt mỉm cười, như mảnh trăng lưỡi liềm cong cong.
Trình Thiên Châu trừng mắt nhìn con hổ cái kia, đại mỹ nhân lật người lại, kề sát tấm lưới làm nũng tự uốn éo, Bạch Tiểu Hổ vậy mà nhìn ra được ý vị trong cặp mắt kia, không khỏi hiếu kỳ nói: "Ẻm nhìn ra được cậu không phải người sao?"
Ánh mắt Trình Thiên Châu hơi lóe lên, đương nhiên là không nhìn ra được. Chỉ là tối qua anh được Bạch Tiểu Hổ kích thích, lại thư giải trong trong bồn tắm một hồi, trên người còn lưu lại cái mùi kia, không nghĩ tới vớ được cái con hổ cái đang phát tình này, vậy mà còn không giải thích với Bạch Tiểu Hổ được nữa chứ, cũng tại tối qua anh dùng tay bắn pháo....
Trình Thiên Châu xoắn xuýt tới nhíu cả lông mày, trong sân đột nhiên vang lên tiếng hổ gầm, Bạch Tiểu Hổ sợ hết hồn, quay đầu lại nhìn thấy con hổ đực lúc trước còn đang phơi nắng trên tảng đá đã nhào tới trước mặt, móng vuốt nắm lấy thanh sắt, vòng phòng hộ vững chắc cũng bị chấn động theo.
Trong lúc Bạch Tiểu Hổ còn đang ngây người Trình Thiên Châu đã ôm cậu bảo vệ trong lồng ngực lui lại hai bước. Cậu sợ hãi không thôi mà nhìn con hổ đực đang giận dữ hùng hổ trầm thấp rít gào về phía Trình Thiên Châu, trong kinh ngạc còn mang theo chút dở khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hit-ho-lon-khong-em/504971/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.