"Không được, cậu không được làm bảo mẫu." Trình Thiên Châu không chút suy nghĩ, theo bản năng bật thốt lên.
"Sao không được làm bảo mẫu cơ, Hổ con Báo nhỏ còn có Mèo gấm Báo gấm, tôi nói với cậu nha, bọn chúng siêu cấp đáng yêu luôn." Đụng đến đề tài này như dò trúng đài của Bạch Tiểu Hổ: "Nhà tôi có nhiều video lắm, cậu muốn xem không, có một cái là tôi cùng bà nội chăm sóc cho một bé báo nhỏ do bố tôi phụ trách đó."
Trình Thiên Châu dừng hẳn lại, nhìn trừng trừng Bạch Tiểu Hổ: "Chuyện khi nào?"
Bạch Tiểu Hổ nghĩ một hồi: "Nghỉ hè năm ngoái thì phải, tôi cùng Bà nội đi Tây Ninh thăm bố mẹ tôi. Bé báo tuyết đó mới ra đời được ba tuần tuổi. Đuôi báo tuyết vừa lớn vừa dài, lông xù đặc biệt đáng yêu, tôi cảm thấy đuôi báo tuyết là dễ thương nhất trong cả họ nhà mèo lớn luôn ấy. Còn nữa, báo tuyết còn tự cắn đuôi co lại thành quả bóng nữa cơ, đặc biệt đặc biệt dễ thương. Ai, muốn đi lại quá đi."
Nói đến mấy chuyện này gương mặt nhỏ nhắn của Bạch Tiểu Hổ như phát sáng. Trình Thiên Châu yên lặng oan ức, anh nhớ không phải nói lông xù thôi à? Anh cũng có này! Không phải nói cắn chóp đuôi thôi à, tuy rằng hổ không có chuyện gì thì không cắn đuôi, thế nhưng Bạch Tiểu Hổ muốn xem đến thế, anh đây cũng có thể cắn đây!
"Dù vậy..." Trình Thiên Châu hừ hừ hừ: "Dù vậy cậu vẫn không được làm bảo mẫu."
Bạch Tiểu Hổ vốn cho rằng Trình Thiên Châu chỉ thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hit-ho-lon-khong-em/504952/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.