Tân hoan của Tiêu Khắc thực sự rất ngầu, anh đã đoán trước mình sẽ phải đi một chặng đường rất dài. Nhưng thầy Tiêu không sợ hãi một chút nào, loại chuyện này càng đánh càng hăng.
Chủ nhật anh tới cửa tiệm mà không nói trước với Chu Tội, dù sao thì anh đi cùng Phương Kỳ Diệu, có lý do chính đáng như vậy. Lúc họ tới ở sảnh ngoài không có ai, em gái lần trước không có mặt ở đó. Ở sảnh trong cũng chỉ có Lục Tiểu Bắc đang chơi game, chat voice với bạn mình.
“Đậu! Phía sau tao có người! Ba mươi lăm độ ba mươi lăm độ! Nhanh lên một chút!”
“Đậu xanh giỏi vãi, nãy sợ chết khiếp!”
“Im đê, mau đỡ trẫm dậy.”
Phương Kỳ Diệu đi tới, Lục Tiểu Bắc đang đeo tai nghe nên không nghe thấy tiếng bước chân. Phương Kỳ Diệu đè một góc điện thoại lên gáy cậu ta, thấp giọng nói: “Cướp đây, không được quay đầu lại.”
“Cướp cái con ciu!” Lục Tiểu Bắc vốn chẳng coi đây là chuyện to tát, tháo tai nghe xuống quay đầu nhìn lại, trông thấy Phương Kỳ Diệu và Tiêu Khắc, liền cất tiếng chào: “Tới rồi đó à?”
“Ừ, cậu cứ chơi đi, không vội.” Phương Kỳ Diệu nói.
“Thế hai anh qua bên kia ngồi đợi một lát, tôi xong ngay đây. Hôm nay trong tiệm không có em gái, lát nữa tôi pha cafe cho hai anh.” Lục Tiểu Bắc nói xong cũng quay đầu lại tiếp tục chơi game, Tiêu Khắc nhìn quanh một vòng, không thấy Chu Tội.
Anh đi tới hỏi Lục Tiểu Bắc: “Chu Tội không ở đây à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-xam/3130210/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.