Trước đây Tiêu Khắc cảm thấy tửu lượng mình vẫn ổn, giờ so với Chu Tội, quả đúng là bị đập ra bã chỉ trong phút chốc. Chỗ rượu sau đó của anh đều là Chu Tội uống giúp, Tiêu Khắc rảnh rỗi lại ăn chút đồ, nghe họ buôn chuyện với nhau. Thật sự được thả lỏng, cảm giác này trước đây anh chưa từng trải nghiệm qua, trước đó anh không phải chặn rượu giúp người ta đã là tốt lắm rồi.
Khi về phòng ngủ đã quá nửa đêm. Anh và Chu Tội lên tầng, Chu Tội ở phía sau anh hỏi: “Không sao chứ?”
Tiêu Khắc quay đầu lại nhìn hắn, nói: “Không sao cả.”
Chu Tội gật đầu, “ừ” một tiếng. Trước khi vào phòng Tiêu Khắc nói với hắn: “Thầy Chu ngủ ngon nhé.”
Chu Tội bị danh xưng này làm cho nhoẻn cười, nhưng hắn cười rất nhạt, chỉ có thể nhìn ra được ý cười vương bên khóe môi, hắn nói: “Ngủ ngon, nghỉ sớm một chút.”
Trên núi dùng nước không được thuận tiện, lấy nước rửa mặt thì không sao, nhưng muốn tắm rửa thì quá xa xỉ. Tiêu Khắc chỉ có thể lau qua người rồi nằm xuống, anh cứ đinh ninh mình sẽ vào giấc nhanh thôi, nhưng trằn trọc hồi lâu không thể ngủ. Đêm nay anh nghe họ kể rất nhiều, trong đầu ngổn ngang vô số chuyện ngày trước. Có người qua đường A cách đây lâu lắm rồi, có Lâm An, còn có cả Chu Tội.
Suy nghĩ cuối cùng lóe lên trước khi ngủ là đợi quay về anh sẽ bảo tiệm hoa tiếp tục gửi hoa tặng, anh rất thích nhìn dáng vẻ Chu Tội cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-xam/3130204/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.