Lang thang rồi lại lang thang, cuối cùng hai người dừng chân tại một quán đồ nướng bậc trung. Bởi vì là khách quen của quán, anh chủ chỉ nhìn thấy hai người thôi là lập tức dọn sạch sẽ một cái bàn cạnh cửa sổ, đem mấy phần thịt ngon bưng ra cho bọn họ. Phương thấy thế cười tít mắt.
Cầm cái quạt nhỏ quạt quạt, tay còn lại cầm lọ ớt bột rắc rắc, Phương không hề để cho Tuấn động tay vào một chút nào. Hắn cũng chẳng thèm quan tâm, dù sao hắn cũng biết rồi một lát thì cô cũng sẽ chán thôi.
Thế nhưng, ngược lại với phong cách thường ngày, sau khi ngồi quạt hết đống thịt thì Phương vẫn bình thản, không chút oán hận nào. Kì lạ, trời nổi bão hay sao?
Nhưng mà.......
Tuấn u oán nhìn cô bạn thân dã man tàn bạo càn quét đống đồ ăn trên bàn. Đây là cái hình tượng nữ học sinh ngoan hiền đó sao? Phương thời đi học lúc nào cũng nằm trong top, đối với ai cũng lễ phép ngoan hiền nhưng trên thực tế thì chính là một con ma nữ. Trá hình học sinh ngoan!
Thực ra thì việc cô một mình ngồi quạt thì hắn không có ý kiến gì, chỉ là ngại mấy người xung quanh cứ chỉ trỏ này nọ. Còn có nữ sinh nói hắn không có khí tiết, hừ, rất không vui! Buổi sáng bị đánh giá là thụ, này còn bị nói vấn đề kia, thực sự rất điên người!
_Ngươi tính giở trò gì đấy hả? - Không chịu nổi nữa, cuối cùng Tuấn đành mở miệng hỏi.
_Lấy lòng nha~~ - Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-yeu-mat-roi-100-years-love-you/2665370/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.