Lâm Hữu Kỳ một tay cầm điện thoại, một tay mở cửa phòng của Lâm Hiểu Ninh rồi bước vào.
Mà Lâm Hiểu Ninh gọi Lâm Hữu Kỳ đến đây là vì có việc quan trọng, vậy mà bây giờ Lâm Hữu Kỳ đến rồi thì nhìn quanh phòng lại chẳng thấy bóng dáng cô đâu. Vì vậy, anh bắt đầu bực bội, liền lớn tiếng gọi: “Lâm Hiểu Ninh!”
Lâm Hiểu Ninh ở trong phòng tắm nghe thấy tiếng gọi thì liền mở hé cửa, sau đó ngó đầu ra rồi hỏi: “Lâm Hữu Kỳ đúng không?”
Lâm Hữu Kỳ nhíu mày: “Không là tôi thì là ai?”
Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì cười cười, sau đó nói: “Cậu mở tủ quần áo lấy giúp tôi bộ đồ đi.”
“Hả?” Lâm Hữu Kỳ tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”
Lâm Hiểu Ninh thản nhiên đáp lại: “Cậu lấy cho tôi quần áo. Tôi đi tắm nhưng quên không mang.”
Nghe tới đây, Lâm Hữu Kỳ mặt mũi xám xịt lại. Ngay sau đó, anh nổi giận rồi lớn tiếng: “Quên mang quần áo thì tự đi mà lấy đi chứ.”
“Nhưng tôi không mặc gì. Lỡ ra lấy rồi bị nhìn thấy thì sao?”
Lâm Hữu Kỳ càng nghe càng thấy bực, liền siết chặt chiếc điện thoại trong tay, sau đó nói bằng giọng cáu kỉnh: “Trong phòng có mỗi một mình cậu, làm gì có ai mà bị nhìn thấy…” Nói đến đây, Lâm Hữu Kỳ bỗng nhớ ra vừa rồi, Lâm Thế Lăng lên trên tầng tìm Lâm Hiểu Ninh.
Nếu lúc đó, Lâm Hiểu Ninh không gọi anh sang thì có lẽ Lâm Thế Lăng đã vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2463044/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.